CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Sắc Yêu Ngọt Ngào


Phan_19

“… Cục trưởng Lục, tôi nghĩ anh hiểu lầm, tôi chỉ nhờ tiểu thư Kim Hạ giúp tôi thử vòng tay kia, không phải tặng cho cổ, mà là tặng cho anh.”

Lục Xuyên sửng sốt: “Cái gì?”

“Chính xác là, tặng cho vị hôn thê của anh, xem như quà mừng kết hôn.”

Lục Xuyên trầm mặc chốc lát: “Chuyện tôi muốn kết hôn, anh nói cho Kim Hạ?”

“Không có, đây không phải là chuyện tôi quản.”

Lục Xuyên không biết vì sao, nhưng lại nhẹ nhàng thở ra: “Chuyện này tôi sẽ giải quyết, làm phiền chủ tịch Hướng không cần nhúng tay.”

“Không thành vấn đề.”

Lục Xuyên dừng một chút: “… Vì sao anh cố tình tìm cô ấy đi giúp anh thử đồ trang sức?”

“Này chỉ là trùng hợp. Tối hôm qua đúng lúc ở cửa công ty tình cờ gặp cô ấy ở cửa công ty, tuyết lớn rơi xuống, cổ lại không mang ô, đông lạnh đến run, tôi nể mặt mũi cục trưởng Lục, tính chở cô ấy đoạn đường, trên đường đi qua tiệm trang sức, liền phiền cô ấy giúp tôi thử.”

Lục Xuyên cân nhắc một lát, xem như tiếp nhận lý do này, anh cũng hiểu được tính cách Kim Hạ, không làm ra chuyện một chân đạp hai thuyền, hơn nữa mỗi ngày cô ngủ cùng một chỗ với anh, nếu trên thân mình có dấu gì, anh nhất định sẽ phát hiện. Ngày hôm qua là ghen tị đến mù quáng, mới có thể làm ra chuyện quá đáng như vậy.

Tắt điện thoại, anh trở lại phòng bệnh, Trầm Dục thấy anh đến, liền thức thời lui tra ngoài. Anh ngồi vào bên giường, Kim Hạ ngủ cũng không yên ổn, giữa hai hàng lông mày nhíu lại, cái trán đổ mồ hôi lạnh như trước, hô hấp có chút nặng, môi tái nhợt khô nức, làm cho anh bỗng nhiên có loại xúc động muốn làm ẩm ướt.

Cúi người xuống, anh hôn lên môi cô, đầu lưỡi ẩm ướt mềm mại nhẹ nhàng miêu tả hình dáng đôi môi cô, một lát sau anh buông cô ra, nhìn kỹ cánh môi ửng lên màu nước, vừa lòng ngồi thẳng người.

Nhẹ nhàng lau mồ hôi lạnh trên trán cô, vén sợi tóc dính trên mặt cô ra sau tai, anh cầm tay không có kim châm của cô, ngón tay dịu dàng vuốt ve ở mặt trên. Anh không có quên, thậm chí kinh ngạc chính mình không có quên, anh cùng cô từng có lần thảo luận về Chu Quảng Phúc, khi đó anh nói với cô, tuổi của Chu Quảng Phúc đều có thể làm cha cô, nhưng cô lại nói, ông ta kết hôn.

Nếu trọng điểm của cô về một người đàn ông, ở chỗ người đàn ông kia kết hôn hay chưa, vậy nếu cô biết tin tức anh kết hôn, rất có thể sẽ rời khỏi trò chơi này.

May mắn, cô không cần biết.

Anh muốn cô phụ thuộc vào anh, không thể dễ dàng rời khỏi anh. Cho dù anh kết hôn, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình trạng bây giờ của bọn họ, anh vẫn sẽ ở cùng một chỗ với cô, đối tốt với cô.

*

Khi Kim Hạ tỉnh lại, sắc trời đã tối, cô ngủ suốt một ngày.

Trước mắt là trần nhà xa lạ, còn có túi thuốc treo cao, thế này cô mới nhận ra mình ở bệnh viện. Trong đầu mơ hồ hiện lên vài hình ảnh, phần lớn là về tối hôm qua, Lục Xuyên ép buộc cô như thế nào, làm cho bây giờ cô ở trong này.

Bỗng nhiên cô nhớ đến điều gì, dồn sức ngồi xuống giường, nước thuốc kia còn hơn phân nữa, đợi đến khi nhỏ giọt xong không biết đến khi nào thì xong, trong phòng bệnh không có người nào khác, cô đành phải nhấn chuông gọi y tá.

“Có thể tháo xuống cho tôi hay không?” Cô chỉ vào kim tiêm trên tay nói với y tá: “Tôi có việc phải đi ra ngoài một chút, dừng một lúc đến khi tôi trở về truyền tiếp, được chứ?”

Y tá khó xử nhìn cô: “Tiểu thư, nào có bệnh nhân truyền dịch còn đến một nữa, yêu cầu tạm dừng.”

Lục Xuyên đẩy cửa đi vào, trong tay bưng cà mèn cơm, thấy có y tá: “Chuyện gì?”

Kim Hạ sửng sốt, không nghĩ đến anh lại đến chỗ này, y tá chỉ vào cô nói: “Vị bệnh nhân này nói có việc muốn đi ra ngoài, muốn tôi cho cô ấy tạm dừng truyền dịch.”

Lục Xuyên đặt cà mèn cơm sang một bên, đi đến trước giường Kim Hạ, đưa tay sờ sờ mặt cô, động tác kia cực kỳ ái muội, hòa thuận thân mật: “Chuyện gì? Tôi làm giúp em.”

Kim Hạ hơi hơi vuốt tóc: “Anh bảo y tá ra ngoài trước đi.”

Lục Xuyên bảo y tá rời đi, ngồi vào bên giường, xoay mặt cô qua, bắt cô nhìn thẳng chính anh: “Bây giờ có thể nói chứ.”

Kim Hạ liền như vậy nhìn anh, tầm mắt không tính lạnh, không dám lạnh, lại lộ ra một cỗ hơi lạnh: “Ngày hôm qua anh không mang bao.”

Lục Xuyên nhất thời hiểu được, anh mắt hơi hơi nheo lại, hàm răng có chút cắn chặt: “Cho nên em, muốn đi mua thuốc tránh thai?”

Kim Hạ thản nhiên nói: “Ngày hôm qua không phải là kỳ an toàn của tôi, chẳng lẽ anh hy vọng làm ra tai nạn chết người?”

Tầm mắt Lục Xuyên khóa chặt trên người cô, đánh giá cô hai lần từ trên xuống dưới, ánh mắt sắc bén giống như thật sự muốn róc xương lóc thịt cô. Cô luôn có biện pháp khiến anh nhận thức cô một lần nữa, phụ nữ khác muốn có con của anh, anh cũng không cho cơ hội, cô thì ngược lại, như là sợ mang thai, thật sẽ giống như nấm mốc lớn. Tuy rằng ngày hôm qua anh cũng không có ý định khiến cô mang thai, nhưng hiện tại cô không nghĩ muốn có, này với anh mà nói, quả thật là vô cùng nhục nhã.

Vươn một ngón tay , anh nâng cằm cô lên, có chút nghiền ngẫm: “Em là đang lo lắng, có mang con tôi, liền trốn không thoát, phải không?”

Bị đoán trúng tâm tư, trong lòng Kim Hạ cả kinh, trầm ổn phản kích: “Không lẽ anh không lo lắng, nếu tôi mang thai, anh dám vứt tôi đi à?”

Lục Xuyên cười: “Tất nhiên tôi không lo lắng, nếu mang thai, nhất định cô sẽ xóa sạch.”

Trong giọng nói anh mang theo sức, giống như có chút nghiến răng nghiến lợi, Kim Hạ lại thập phần ngoài ý muốn, không nghĩ đến anh nhìn thấu ý nghĩ của cô.

“Em cho rằng không có đứa nhỏ, em có thể rời khỏi tôi?” Vẻ mặt Lục Xuyên dần trở nên kiêu căng: “Không có tôi, ba em cùng bà nội sống ở đâu, thu nhập ở đâu? Lấy tiền lương của em, chẳng lẽ còn có thể lo tiền thuê nhà, cuộc sống ba người, cùng với tiền thuốc men của ba em?”

Kim Hạ lâm vào trầm mặc, Lục Xuyên nói tiếp: “Tuy rằng mỗi người đều hô hào bình đẳng, nhưng thật sự là, xã hội có tính giai cấp. Em ở tầng lớp giai cấp dưới, hoặc là em vất vả chịu đựng, hoặc là dựa vào tầng lớp giai cấp trên. Với cuộc đời của em, em sớm hiểu được, vận mệnh của người với người, khác nhau rất lớn, không phải sao?”

Kim Hạ nhìn anh, tim như lâm vào động đen. Anh nói đúng, vận mệnh của người với người, khác nhau rất lớn.

Trong đình nghĩ mát hoa viên Bán Đảo Thành Bang, người già thường xuyên vây quanh chơi cờ, cô từng bắt chuyện với bọn họ, thì ra bọn họ đều là hộ dân nằm trong diện giải thể, mở rộng kinh tế mỗi hộ dân được bồi thường mấy căn hộ, bây giờ bọn họ dựa vào cho thuê qua ngày. Thời điểm kia giá phòng còn không cao, cho nên cũng không thấy nhiều thêm hai phòng có ích gì, nhưng là từ khi thành phố mở rộng thêm, giá khu nhỏ này nhanh chóng tăng cao, không nói khoa trương, ở trong này, tùy tiện bắt trúng một người già, đều là phú ông trăm ngàn.

Cô từng nghĩ đến cũng hận, người già này, vừa không có bằng cấp, cũng không biết tiếng anh, lại càng không biết cái gì là tích phân vi phân, thậm chí ngay cả tay nghề mưu sinh bọn họ cũng không cần thiết phải có, phải dựa vào vận may chia đều mấy căn hộ, mỗi hộ thu được vạn tệ tiền thuê, cuộc sống như vậy có thể quá ư dễ chịu thuận lợi. Con của bọn họ, cơ bản tùy tiện tìm công việc không lý tưởng, kiếm tiền đủ tiêu dùng cùng du lịch của mình là được, hằng năm đều xuất ngoại ít nhất một lần, cuộc sống không cần quá dễ chịu.

Cô không có vận mệnh này, cô còn giãy dụa trên con đường sinh tồn.

Lục Xuyên thấy cô nhìn chằm chằm anh, sau một lúc lâu đều không ra tiếng, trong lòng biết lời nói vừa rồi quá nặng, một phen ôm thắt lưng cô, ôm cô vào lòng, anh ở bên tai cô thì thào: “Đừng nghĩ nhiều quá, em chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, tôi sẽ chăm sóc em, cùng người nhà của em.”

Kim Hạ tựa đầu vào bờ vai rộng lớn của anh, ánh mắt có chút chua xót, cho nên cô đúng là vẫn còn, ăn nhờ ở đậu sao?

Thấy cô trầm mặc như trước, Lục Xuyên có chút không biết làm sao, anh vốn không định nói trắng ra như vậy, chỉ là thái độ cô thủy chung là anh không yên lòng, thế nào cũng phải chặt đứt cánh cô, cô mới sẽ không bay đi. Nhẹ vỗ sau lưng cô, anh thay đổi đề tài: “Vòng tay kia, lúc em đi làm trả lai cho Hướng Nam đi. Thật xin lỗi, là tôi hiểu lầm.”

Kim Hạ rầu rĩ gật đầu, Lục Xuyên thấy cô rốt cục phản ứng, thế này mới nhẹ nhàng thở ra, đứng dậy đi lấy giá truyền dịch di động: “Em đi đánh răng một cái trước đi, tôi đi mua cơm chiều.”

Ở bệnh viện một đêm, ngày tiếp theo Kim Hạ liền xuất viện, Lục Xuyên bắt cô nghỉ tạm ở nhà một ngày, ngày thứ ba mới đi làm.

Cô bỏ vòng tay trang sức vào một túi vải bông nho nhỏ, đưa đến công ty, viết một bức thư điện tử cho Hướng Nam, hỏi anh ta hôm nay khi nào đến văn phòng, cô trả vòng tay cho anh ta. Trong danh bạ điện thoại, có thể tra ra số điện thoại Hướng Nam, nhưng cô có chút sợ, không dám gọi.

Buổi sáng gửi bưu kiện, buổi chiều mới nhận được, anh ta bảo cô lên lầu, anh ta có điều muốn nói.

Vội chạy đến cầu thang máy, đến tầng lầu Hướng Nam, thư ký ngồi ở ngoài văn phòng nói cho cô, chủ tịch Hướng thông báo, bảo cô để đồ trên bàn anh ta là được.

Kim Hạ gật đầu, thật cẩn thận đẩy cửa đi vào, Hướng Nam không có ở đây, cô nghe lời chạy đến trên bàn công tác, tầm mắt tự nhiên rơi vào một vật bên cạnh làm người ta chú ý.

Thẻ giấy đỏ thẫm cứng rắn, rìa giấy viền vàng, là tấm thiệp cưới, được đặt ngay ngắn vuông vức ở giữa bàn công tác, đối diện với hướng cô, khóe mắt Kim Hạ đảo qua thiếp mời kia, thoáng nhìn thấy hai chữ Lục Xuyên, nhất thời cả kinh. Do dự một lát, cô vẫn vươn tay, cầm lấy tấm thiệp cưới kia, cẩn thận nhìn lại một lần tên người mời, thật là Lục Xuyên, ngày kết hôn, hai tuần sau….

Chương 29

Còn có hai tuần anh sẽ kết hôn, vì sao không nói cho cô? Kim Hạ cầm thiệp cưới trong tay, lại có chút không biết làm sao. Tuy cô biết, tách ra là chuyện sớm muộn, chỉ là không dự đoán sẽ là loại cảm giác sét giữa trời quang này.

Cô nguyên tưởng rằng, bọn họ tách ra nhất định sẽ có dấu vết kèm theo, ví dụ như anh bắt đầu không hề quan tâm đến cô, ví dụ như anh bắt đầu không ở lại qua đêm, ví dụ như cho dù anh có ở lại qua đêm, số lần chạm vào cô cũng dần dần giảm bớt… Cô vẫn tin tưởng, luôn luôn như vậy hoặc là tín hiệu như vậy, có thể cho cô chuẩn bị sẵn sàng trước.

Nhưng trước mắt này, tính là chuyện gì? Hai ngày trước anh còn ăn một hồi dấm chua vô lý chuyện Hướng Nam, đủ loại dấu hiệu lòng dạ hẹp hòi cho thấy anh vẫn muốn độc chiếm cô, nhưng anh vẫn dấu cô, tìm cách kết hôn?

Này lại là một cuộc hôn nhân như thế nào? Còn có hai tuần nữa chú rễ sẽ cử hành hôn lễ, chính chú rễ lại còn đang sống cùng một người phụ nữ khác. Cô càng nghĩ đầu óc càng loạn, cửa bỗng nhiên truyền đến thanh âm nắm cửa chuyển động, cô rất nhanh để thiệp cưới trở lại chỗ cũ, đứng thẳng lưng: “Chủ tịch Hướng.”

Hướng Nam đi đến trước bàn ngồi xuống, tỉnh bơ thu lại thiệp cưới kia, bỏ vào ngăn kéo: “Vòng tay ở trong này?” Anh ta quan sát túi vải bông kia hỏi.

Kim Hạ gật đầu : Vâng.

“Nếu không có chuyện gì, trở về làm việc đi. “

Kim Hạ chần chờ một lát, hỏi : “ Chủ tịch Hướng, vì sao ngài muốn tôi nhìn thấy nó ? “. Anh ta bảo cô lên lầu, cũng không ở văn phòng, thiệp cưới bày ở trên bàn như vậy, rõ ràng là cố ý để cho cô nhìn thấy.

Hướng Nam ngẩng mặt lên, chăm chú nhìn cô chốc lát: “Ngồi đi.”

Kim Hạ ngồi xuống ghế da mềm đối diện với anh ta, Hướng Nam trốn tránh không trả lời vấn đề của cô, nói ngược : “ Nói cho tôi biết quyết định của cô. “

Kim Hạ suy nghĩ một lát, nhẹ nhàng cong khóe môi : « Chủ tịch Hướng hy vọng tôi có quyết định gì ? »

Hướng Nam hơi bất giờ, nhìn kỹ cô từ trên xuống dưới một lần, thay đổi vấn đề : “Cô cần giúp gì ? “

Kim Hạ trầm mặc thật lâu : “ Tôi có thể, sẽ cần rất nhiều giúp đỡ. Ít nhất, tôi hy vọng ngài có thể duy trì công tác của tôi. »

Phần công tác này, là Hướng Nam nhìn mặt mũi Lục Xuyên mà cấp. Chính mình nói chia tay với Lục Xuyên, tình huống tốt nhất, là anh sảng khoái thả người, tình huống tệ nhất, cùng là tình huống có thể nhất, là anh lợi dụng nhược điểm của chính cô tiến hành áp chế.

Duy trì công tác ? Ngụ ý, cô muốn trở mặt với Lục Xuyên. Đáy mắt Hướng Nam lướt qua một tia sáng không dễ nhìn thấy : “ Tuy rằng tuyển cô vào làm là nể mặt mũi Lục Xuyên, nhưng trong khoảng thời gian này, chăm chỉ của cô tôi thật sự đều xem vào mắt. Chỉ cần cô không làm trái với chính sách của công ty, Nhân Hằng sẽ không tùy tiện đuổi nhân viên. »

Kim Hạ im lặng nhìn anh ta, người thông minh không cần nói trắng ra, Hướng Nam đã cho cô hứa hẹn, chỉ cần cô không làm sai, Nhân Hằng sẽ không vì Lục Xuyên mà sa thải cô : “ Tôi còn một vấn đề, không biết công ty với nhân viên có điều kiện kinh tế khó khăn, có cho nhân viên mượn tiền hay không ? “ Tuy rằng cô theo Lục Xuyên kiếm được ít tiền, đủ cô chống đỡ một khoảng năm rưỡi, nhưng nhìn xa, trước khi cánh cô dài cứng ra, còn có đoạn thời gian không biết lấy gì mà sống.

“Thật ra công ty không có chính sách này.” Hướng Nam hai tay đan vào nhau, dựa vào lưng ghế : “ Nhưng tôi có thể lấy danh nghĩ cá nhân tôi cho cô mượn tiền, lợi tức tính theo lãi suất ngân hàng, có thể trừ vào tiền lương hàng tháng của cô. Tôi tin tưởng, về sau cô nhất định còn tiến xa. »

“ … Cảm ơn chủ tịch Hướng. “ Thế này Kim Hạ mới yên tâm chút, Hướng Nam nguyện ý giúp cô, không thể nghi ngờ trực tiếp thay cô hạ quyết tâm rời khỏi Lục Xuyên : “Chủ tịch Hướng, ngài dường như hy vọng tôi rời khỏi Lục Xuyên, vì sao ? “

Hướng Nam mỉm cười, mang theo một chút thâm trầm : “Chuyện này cô không cần biết. Cô chỉ cần nhớ rõ, tôi là thương nhân, sẽ không làm buôn bán thua lỗ. »

Kim Hạ thấy anh ta không muốn giải thích, cũng không tiếp tục hỏi nhiều, chuẩn bị trở về tiếp tục công tác. Từ trên ghế đứng lên, trong đầu cô lướt qua một bóng người, ngày đó ở Cartier, đi vào với Lục Xuyên, dường như có một người phụ nữ, chưa được vài giây liền lui ra, chẳng lẽ là Lâm Tịch ?

Cô do dự một lát, có chút tò mò : “ Lâm Tịch , là ai vậy ?”

Hướng Nam ngoài ý muốn giương mắt, dừng hai giây mới nói : “ Con gái thị trưởng Lâm.”

Kim Hạ nhẹ nhàng “à” một tiếng : “ Vậy ngài không còn chuyện gì, tôi quay về làm việc trước.”

Trở lại vị trí công tác, suy nghĩ vẫn xoay quanh chuyện Lục Xuyên muốn kết hôn. Rời khỏi anh là tất nhiên, chỉ là chuyện đến bất ngờ không kịp phòng bị, cô cần thời gian tiêu hóa, vì lo liệu cho tốt cuộc sống sau này. Chuyển khỏi nơi đó của anh, cô cần thuê nhà trọ mới, cho chính mình, ba ba và bà nội, còn tìm công việc mới cho ba ba, nhàn hạ chút, chút thu nhập ít nhiều cũng có thể trợ giúp trong nhà…

Nghĩ như vậy, lúc sắp tan tầm, nhận được điện thoại Lục Xuyên, nói cô buổi tối có bữa ăn, không về nhà ăn, bảo cô đừng nấu nhiều đồ ăn. Cuối cùng, còn hỏi có uống thuốc đúng giờ không.

Thanh âm mang theo ôn nhu cùng bình tĩnh kia, làm cho cô tự dưng có ảo giác, hình như anh yêu cô. Đột nhiên cô hiểu được, anh nhất định tính giấu cô chuyện kết hôn, thẳng đến khi ván đã đóng thuyền. Vứt không được đám cưới chính trị, cũng luyến tiếc cô, cá cùng chân gấu, anh nhất định phải có được cả hai, mới nghĩ ra một phương pháp dị dạng như vậy.

Khẽ thở dài một cái, cô nghĩ rằng người đàn ông này, trong đầu chứa toàn bã đậu.

Trở lại Bán Đảo Thành Bang, cô bắt đầu đóng gói hành lý của mình, đến như thế nào, đi như thế ấy, trừ quần áo và túi xách Lục Xuyên cho, chính cô cũng không có mua thêm bao nhiêu đồ, cho nên thu dọn rất nhanh.

Không biết vì sao cô có loại thoải mái như trên vai dỡ xuống gánh nặng, hầu Lục Xuyên trên giường mệt, không thể cãi lại anh cũng mệt, còn có một loại mệt, ẩn núp rất sâu rất sâu trong đáy lòng, cô không nhìn đến, nhưng biết ở đâu.

Loại mệt này, đổ cho nhân tính yếu đuối cùng lười biếng, tựa như chân trần đi trong cát sỏi ba ngày, lòng bàn chân máu tươi đầm đìa, muốn bụng đói ăn quàng tìm một nơi đặt chân, vì thế rõ ràng đặt mông ngồi lên cát sỏi, bị đá nhỏ đâm đau, đồng thời, cũng đánh mất dũng khí đứng lên đi tiếp, dù sao mông đau không bằng chân đau.

Cô cũng như vậy, nghĩ đến dừng lại nghỉ ngơi, dựa vào cây đại thụ Lục Xuyên. Anh đối với yêu mến của cô, từ trong ánh mắt cùng hô hấp cảm nhận được, cô cũng không phải không động tâm với anh qua, lúc anh đánh bóng rổ, lúc ở phía sau biển giữa hồ nghiêm trang hôn cô, lúc tìm đến nhà ga quê cô, vài lần cô đều không khống chế được, muốn nói cứ như vậy đi, rõ ràng dựa vào anh.

Nhưng luôn có một thanh âm nhắc nhở chính mình, nếu làm như vậy, cũng chỉ là từ một hố lửa, nhảy vào một hố lửa khác, không có thay đổi bản chất.

Cho nên giam lại lòng tham của chính mình, nhưng giờ phút này cô may mắn chính mình làm được, ở trước hôn nhân của anh, cô chỉ có thể lo thân mình.

*

Lục Xuyên từ chối lời mời đến câu lạc bộ đêm, trực tiếp lái xe về nhà, đi ngang qua tiệm hoa quả bên ngoài khu nhỏ, còn đặc biệt xuống xe chọn vài trái cam vàng tươi, to lớn chắc nịch, nghe nói người bị cảm cần bổ sung nhiều vitamin C.

Lấy chìa khóa ra mở cửa, anh đổi dép xong đi đến phòng khách, Kim Hạ đang ngồi trên bàn ăn, trong tay cầm ly nước nóng hôi hổi, thấy anh vào nhà, cũng không chào hỏi, im lặng nhìn anh như vậy, con ngươi giống như dòng sông sâu thẳm.

Lục Xuyên đi đến đối diện cô, đặt quả cam lên bàn, đẩy ghế dựa ra ngồi xuống : “ Sao lại đợi ở đây, không đi nghỉ ?”

Kim Hạ lắc đầu : “ Tôi không mệt, có chuyện muốn nói với anh.”

Lục Xuyên duỗi tay qua, lấy cái ly cô nắm trong tay trái, mười ngón tay giao nhau, nhẹ nhàng vuốt ve các đốt ngón tay cô, ôn nhu : “ Muốn nói gì ?”

Kim Hạ từng chút từng chút, rút tay mình về, hơi tránh đi tầm mắt anh : “ Tôi muốn chấm dứt quan hệ chúng ta.”

Lục Xuyên sửng sốt, cơ hồ không thể tin được lỗ tai chính mình : “Vậy là sao ?”

Kim Hạ nâng mắt lên : “Anh muốn kết hôn, không phải sao ?”

Lục Xuyên trầm mặc chốc lát, sắc mặt nhiễm một chút khí lạnh : “ Ai nói cho em ?”

Kim Hạ mím môi, vuốt ve bề mặt ngoài chiếc ly nóng lên : “ Là ai nói cho tôi biết không quan trọng, quan trọng là, anh muốn kết hôn là sự thật.”

Lục Xuyên nhìn chằm chằm cô, mắt sáng như đuốc, làm như muốn xuyên thủng cô : “ Tôi muốn kết hôn, vậy thì sao? Em không muốn tiếp tục được tôi bao nuôi ?”

“Đúng.”

“ Vì sao ? Cho dù tôi kết hôn, em vẫn là phụ nữ của tôi như trước, tiền đưa cho em, không ít hơn một phân tiền.” Lục Xuyên dừng một chút, híp mắt lại : “ Hay là, em mê luyến danh hiệu Lục phu nhân ?”

Kim Hạ cười nhạt, giống như hoa sen hồng nhạt trong tranh thủy mặt : “ Anh dường như luôn có thói quen, nghĩ người khác ti hiểm, tham lam.”

Lục Xuyên bị cứng họng, cô ngay cả đứa con của anh cũng không nghĩ muốn, không nghĩ mẹ quý nhờ con, sao có thể mơ ước một vị trí giả tạo : “ Vậy thì vì sao ?”

Kim Hạ thở ra một hơi dài, có chút không biết bắt đầu từ đâu : “ Có lẽ ở trong vòng luẩn quẩn của anh, tình yêu không hôn nhân vừa phổ biến lại vừa tầm thường, có thể nói là luật bất thành văn, mọi người đều làm như vậy, cho nên anh cũng không cảm thấy có gì không ổn. Nhưng trong nhận thức của tôi, mặc kệ anh kết hôn vì nguyên nhân gì, các người chung quy là vợ chồng, tôi tiếp tục ở cùng chỗ với anh, sẽ thành người thứ ba. Tôi không muốn làm như vậy. »

Lục Xuyên chỉ cảm thấy ngực bị đè nén dị thường, giật giật áo anh cười lạnh nói : “Tôi sao lại không cảm thấy, đạo đức của em lại thanh cao như vậy ?”

Kim Hạ cúi đầu nuốt nước miếng, mới nói : “ Tôi cho đến bây giờ cũng không cảm thấy mình là người thanh cao, những năm này, người tốt khó làm, nhưng anh cũng không thể yêu cầu tôi thay đổi giới hạn chứ. Lại nói, sau khi anh kết hôn có sẵn một người phụ nữ, cần gì phải bám lấy tôi không tha ?”

“Bởi vì tôi…”. Thích em ba chữ này quay cuồng trong đầu lưỡi anh, lại thủy chung không nói nên lời, Lục Xuyên trừng mắt nhìn cô nửa ngày, mới nói : “ Em nên biết tôi đối tốt với em.”

Nghe xong lời này, Kim Hạ ngược lại ngoan ngoãn “dạ”, cô nghĩ rằng, dù sao lần này tách ra, về sau chính là anh đi đường dương quang của anh, tôi đi cầu độc mộc của tôi, lúc đó hai người hẳn là không có cơ hội gặp lại, thừa dịp bây giờ nói rõ ràng sự tình ra cũng tốt : “ Ngài đã rất chiếu cố đến tôi, cũng giúp tôi rất nhiều, tôi rất cảm tạ ngài. »

“ Cảm tạ ? “ Lục Xuyên thật dở khóc dở cười, anh đây là, được phát thẻ người tốt sao : “ Em chẳng lẽ máu lạnh ? Tôi đối với em như vậy trong lòng em không cảm động sao ? Em đối với tôi chỉ là cảm tạ ?” Anh biết cô không thích anh, nhưng chính tai nghe được sự thật, vẫn như vạn mũi tên xuyên tâm.

Kim Hạ lại trầm mặc, cốc nước trong tay dần mất đi độ ấm thật lâu sau cô mới mở miệng, đầu ngón tay gắt gao bấu chặt cái ly : “Thật ra tôi… So với tưởng tượng của anh, càng tham hơn. Trước kia đã làm đề lựa chọn, nếu một phú hào hàng tỷ cho tôi một trăm vạn, cùng một người nghèo chỉ có hai đồng tiền cho tôi một đồng, hỏi tôi sẽ ở cùng một chỗ với người nào, tôi chọn người cho tôi một đồng, bởi vì tôi rất tham, cho nên muốn một nữa, không muốn 1%.”

Lục Xuyên nhíu mày : “ Em muốn tôi cho em một nửa tài sản ?”

Kim Hạ bị cứng họng, quả nhiên kém tám tuổi, có sự khác nhau xa, cô kiên nhẫn giải thích : “ Tôi nói tâm ý. Một người nếu chỉ có hai đồng tiền, cho tôi một đồng, chính là đem một nửa mạng cho tôi. Một trăm vạn đối với phú hào hàng tỷ mà nói, chẳng đáng là bao, không phải sao ?”

Lục Xuyên nhìn chằm chằm cô, giống như muốn dùng đôi mắt đốt thủng hai lỗ trên người cô : “ Cho nên em cảm thấy thành ý của tôi đối với em chưa đủ ?”

Kim Hạ nhẹ nhàng lắc đầu : “ Không phải, tôi biết như vậy với anh mà nói, đã không thật dễ dàng.” Trầm Dục từng nói, gần 10 năm nay, cô là người phụ nữ đầu tiên anh dùng tâm đối đãi, cô tin điều đó.

“ Chỉ là, anh không cảm thấy, anh đã có thói quen ở trong vùng an toàn giải quyết vấn đề sao ? Cái gì cũng muốn, lại không muốn hy sinh. Nếu anh từng yêu qua một người, nên hiểu được, bây giờ anh đối với tôi, là loại tình cảm đến mức độ nào.”

Thân ảnh Kỳ Thư đột nhiên thoáng hiện trong óc, Lục Xuyên nín thinh. Lúc ấy cái loại vì tình yêu bất chấp hậu quả, liều lĩnh xúc động này, hôm nay sớm đã bị thời gian xóa mờ, anh từ một người thẳng thắn, yêu ghét rõ ràng, biến thành đá cuội ôn hòa, khôn khéo.

Không biết vì sao, anh đột nhiên có chút phiền chán, như có cái gì thúc dục ở sâu trong lòng, phất cờ hò reo muốn lao đến, anh cơ hồ theo bản năng, liền đem cảm xúc bất thường này trấn áp đẩy xuống.

“ Nói như vậy, em hạ quyết tâm phải đi ?” Khẩu khí của anh dần dần sắc bén, ánh mắt cũng từ từ tối đi : “ Em đừng quên mục đích lúc trước em đồng ý được tôi bao nuôi. Đạo lý nước có thể đẩy thuyền, cũng có thể lật thuyền, em không thể nào lại không hiểu.”
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34 end
Phan_gio_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Lamborghini Huracán LP 610-4 t